Wednesday, October 26, 2011

I was so mean and full of shit when I was young. God please forgive me.

Monday, September 19, 2011

Set fire to the rain

I let it fall, my heart.

Sunday, September 18, 2011

3am

It's strangely fun when you were the only sober one and everyone else was drunk.









I want to go home with my brother.

Saturday, September 17, 2011

Insomnia

Alright, so this is the fourth time of this week I went to bed at 6am in the morning, beaten all the records before. What the bloody hell is wrong in here with my biology clock?
....
Feeding myself is such a wasted investment, mission miserably failed after I lost one more kg today :(
....
I can't wait for the end of the month so I can talk to him, in person :x

Wednesday, September 14, 2011

Money cant buy happiness but it can buy fast cars and thats pretty damn close XD

A fool

If one makes a mistake, then an apology is sufficient enough to get things back on an even keel. However- and this is a big "however", most people do not ever know why their apology did not seem to have any effect. It is simply that they did not make a mistake; they made a choice... and never understood the difference between the two.

Tuesday, September 13, 2011

"Busy" is another word for "asshole", "asshole" means I deserve a fucking phone call.
And I wonder have I ever crossed your mind because for me it happens all the time.
I will wait till the day you ask me to be only yours.

Sunday, September 11, 2011

Think of me in the depths of your despairs, making a home down there cause mine sure won't be shared.

Wednesday, July 20, 2011

I found that I hardly care of anything or anyone as time goes by recently. Well, I'm awfully glad. 

Saturday, July 2, 2011

Love you long time

2 weeks to go till the last part of Harry potter :(
I'm all set for gold class. Since this is the last time, have to do something special, perhaps, wearing like a wizard hmm
It will be so sad to see snape dying. I has never expected Snape to be that faithful and surely doubted his capacity of loving someone. the story is really magical. It makes me believe miracle can happen anywhere, for anyone. Well, I think God just didn't mean to me.

Saturday, June 18, 2011



Đi lang thang tự dưng thấy hình mình, ko phấn son, đi boot bệt giữa 1 rừng heels thật là xấu hổ quá đi.

Monday, June 13, 2011

On my way

I live very happy recently. One more year to go and I will be finishing University. List of things I wanna do before then:

1. Gain 3 kgs to look sexier
2. Travel to the State
3. Have sex
4. Figure out what I need in this life
5. What I dont need
6. Dont give a shit
7. Give a shit
8. Meeting new people
9. Say I love you and I mean it and Im ready to enjoy and suffer again from love
10. Say fuck you we done get out of my life
11. Tell family that I gotta have a tatoo
12. And I love them the most, the best, the craziest
13. Be good again
14. Iphone 5

Tuesday, June 7, 2011

Khi bạn đau lòng, đừng ngại rơi nước mắt

Điều duy nhất giúp cái ác chiến thắng là những người tốt không làm gì cả.

(Edmond Burke)



Đó là một bộ phim hoạt hình, một siêu nhân đang đẩy một siêu nhân khác rơi xuống vực. Con trai tôi cau mày hỏi “Đó là siêu nhân xấu hay siêu nhân tốt?” “Tôi trả lời: “Đó là siêu nhân tốt”. Mặt bé dãn ra tỏ vẻ yên tâm. Và hài lòng. Một siêu nhân tốt đẩy một siêu nhân xấu rơi xuống vực thì không có gì là đáng buồn. Trong những bộ phim hoạt hình, cái ác chưa bao giờ chiến thắng.



Tôi ngắm nụ cười hồn nhiên và chợt băn khoăn, cậu bé của tôi đã sẵn sàng chưa, để nghe rằng cuộc sống phức tạp hơn thế? Cậu đã sẵn sàng chưa để tôi có thể nói rằng xấu và tốt không phải là hai chiếc sọt để chúng ta có thể phân loại con người. Nếu xấu và tốt là hai mặt của một bức tường, thì chúng ta, đa số đều đang bước chênh vênh trên bức tường đó. Sống là giơ tay ra để giữ thăng bằng. Vì vậy phải chú ý đến hành vi, bất kể ta là ai. Xấu và tốt là những gì xảy đến trong từng hành vi. Thậm chí, trong động cơ của những hành vi.



Bởi thế đừng quá tự tin vào mình. Đừng tin rằng mình mãi mãi là người tốt.



Chúng ta là người tốt, điều đó có nghĩa chúng ta có khuynh hướng thực hiện và tin tưởng điều tốt, nhưng không có nghĩa là chúng ta vĩnh viễn tốt. Và ngược lại. Đó là lý do những tội phạm có thể hoàn lương. Và đó chính là lý do có những người rất hiền lành bỗng dưng trở thành tội phạm. Như trong vở kịch Hamlet của Shakespeare: “Một người có thể mỉm cười, rồi lại mỉm cười, và trở thành một kẻ hung ác”



Chúng ta là người tốt. Nhưng có lúc chúng ta cười cợt trước một người điên. Chỉ một lần thôi. Chúng ta lạnh nhạt trước một lời cầu xin giúp đỡ. Chúng ta tỏ vẻ ghê sợ một người tàn tật. Ta dửng dưng trước một số phận xa lạ nào đó. Ta lợi dụng óc thông minh của mình để đẩy phần thiệt về phía người khác. Một lần thôi. Chỉ một lần ta bỏ phiếu chống lại sự chính trực. Nhưng chung quy ta vẫn là người tốt. Chỉ một hành vi nho nhỏ sẽ không ảnh hưởng gì đến cuộc chiến Thiện Ác.



Có thật vậy không? Tôi tự hỏi.



Những tin tức trên báo chí nhiều khi làm ta nổi giận và đôi lúc, khiến ta nản lòng. Người ta giết nhau, chà đạp nhau, lừa gạt nhau, phản bội nhau, người ta hành hạ những đứa trẻ, xua đuổi các cụ già, ăn chặn của kẻ nghèo khó hơn mình. Những yêu thương, chia sẻ của ta như hạt cát ném vào không trung, quá bé nhỏ trước nỗi bất hạnh của người khác.



Có người cho rằng con người đang trở nên vô cảm hơn. Nhưng tôi không muốn tin như vậy. Chúng ta chỉ dễ hoài nghi hơn. Như Mạnh Tử nói “Vô trắc ẩn chi tâm phi nhân dã” – không có lòng trắc ẩn không phải là người vậy. Dù rằng lòng trắc ẩn không đem lại cho chúng ta niềm vui mà chỉ khiến ta cảm thấy đau nhói trong lòng, khiến ta thấy mình bất lực, thất bại. Khiến ta thấy mình như kẻ thua cuộc trước cái ác và những điều đau khổ. Nhưng không ai không có lòng trắc ẩn. Nó là một gánh nặng mà trái tim ta phải mang khi ta là một con người.



Nhưng thực tế là nhiều khi ta không bày tỏ lòng trắc ẩn bằng hành động, thậm chí, bằng những giọt nước mắt. Cả bạn, cả tôi. Vì bận rộn, vì lơ đễnh, vì ích kỷ? Có lẽ. Nhưng tôi cho rằng chủ yếu là vì lý do này: chúng ta không tin rằng hành động của mình sẽ đem lại một kết quả rõ rệt. Rằng giọt nước mắt chẳng làm nên điều gì khác biệt. Rằng mọi việc ở ngoài tầm tay của ta.



Tôi biết, thế giới đầy những cuộc bầu cử gian lận. Ở đó, có những lá phiếu không được tính. Nếu bạn biết lá phiếu của mình là vô nghĩa, hẳn bạn không muốn đi bỏ phiếu hoặc không thực sự bỏ phiếu. Cũng như trong cuộc đời. Một bữa ăn cho trẻ lang thang và hôm sau đứa bé tiếp tục đói. Quét vài đống rác và hôm sau người ta tiếp tục xả rác. Nếu người ta tin rằng việc làm tốt của mình không thực sự có ý nghĩa, không thể tạo nên một thay đổi khả dĩ cho tình cảnh, người ta sẽ không muốn phí thời gian để thực hiện nó. Nếu ai đó tin cái Ác sẽ thắng, họ không muốn đấu tranh cho cái Thiện.



Nhưng may mắn thay, tất cả chúng ta đều biết rằng cuộc chiến chưa bao giờ kết thúc. Đó là lý do khiến chúng ta phải tự hỏi mình mỗi ngày: hôm qua ta đã bỏ phiếu cho ai? Hôm nay ta sẽ bỏ phiếu ai? Ta muốn ai chiến thắng?



Chúng ta đang sống trên cùng một hành tinh. Chúng ta đang sống chung trong một thời đại. Một cuộc tồn tại vĩ đại. Như những cơn động đất, mỗi hành vi nhỏ mà chúng ta tương tác với nhau đều tạo ra những lan truyền. Một đứt gãy nơi này khiến nơi khác rung chuyển. Một cơn động đất ở nơi này có thể dẫn đến cơn sóng thần ở nơi khác. Theo cách đó, giọt nước mắt của bạn sẽ nuôi dưỡng lòng trắc ẩn nơi bạn, và đánh thức lòng trắc ẩn nơi người khác.



Cái ác, cũng như sự chết, vẫn diễn ra rải rác khắp nơi, ngay lúc này, kể cả khi ta không nhìn thấy nó. Bạn nhìn thấy nó thường xuyên, điều đó chưa chắc có nghĩa là nó nhiều hơn. Bạn không nhìn thấy nó, cũng chưa hẳn là nó đã ít đi. Và giảm thiểu cái ác, xoa dịu tổn thương, không chỉ là nghĩa vụ của một đất nước, một thế hệ, một nền giáo dục riêng lẻ mà mãi mãi là vấn đề của toàn nhân loại, và đồng thời của từng con người một, trong từng giây ta sống.



Có lẽ, không có cuộc “tranh cử” nào công bằng và sòng phẳng hơn cuộc đua giữa Thiện và Ác. Chúng ta không biết cuộc tranh đua sẽ kéo dài bao lâu nhưng chắc chắn ở đó mỗi lá phiếu đều được tính. Giọt nước mắt và nụ cười của ta được tính. Sự phẫn nộ hay thờ ơ của ta được tính. Mỗi hành vi của ta đều được tính.



Điều ta làm hôm nay, ngay lúc này, hoàn toàn có thể trở thành lá phiếu quyết định.

Monday, March 7, 2011

Hearts dont lie




Hôm bữa mắng thằng em, mày mới có tí tuổi mà biết gì yêu với chả đương. Nhưng có ai thấy rằng càng lớn thì mới càng ko biết thế nào là tình yêu? Hình như, chẳng có ai xứng đáng để chúng ta yêu và chúng ta cũng ko xứng đáng để ai yêu cả.

5 in the morning


Lên giường từ 1h, mà đến bây giờ vẫn ko thể chợp mắt. Ngồi nghe You raise me up mà người cứ trơ ra, chả buồn ngủ gì ráo. haizzz. Ngồi đây nhìn tụi kia ngủ thì càng tức, nên viết chơi cho đỡ buồn.
Hôm nay vui. Đi khắp nơi. Ăn khắp chốn. Ở đây bao nhiêu lâu rồi mà hôm nay mình mới thấy thành phố này về đêm cũng ... đẹp ra phết. Love you Dina.
Ngạc nhiên vì thấy anh Tùng hỏi thăm. Bình thường cả ngày có nói tiếng nào đâu cơ chứ. Nhưng vui :). Cảm giác được quan tâm thật là chẳng bao giờ chán.
Àh cảm ơn Andry nha, suốt ngày lẽo đẽo đi theo tui vậy thiệt là kì quá. Tui từ chối cậu từ năm trước qua năm nay mà cậu vẫn xách ô đi đón tui thì quả thật đáng nể. Tui phải đuổi bao nhiêu lần nữa cậu mới chịu bỏ cuộc đây. Tui phải nói cậu shut up bao nhiêu lần nữa cậu mới thôi nói cậu yêu tui đây. Tui mệt lắm rồi. Chả phải tui làm kiêu, tui đang cô đơn muốn chết được nè. Cũng ko phải tui còn buồn chuyện cũ. Chỉ là tui chưa muốn quen ai, tui cần thời gian. Cậu có đợi cũng vô ích, cải kiểu "đẹp trai ko bằng chai mặt" ko có si nhê với tui đâu, dù cậu cũng đẹp trai thật :">. Chỉ thiệt cho cậu suốt ngày cứ mua trà sữa cho tui thui. Chơi với cậu bực lắm, cậu ko phải người Việt tui chửi thề cậu chẳng hiểu gì cả, cứ suốt ngày cười nhăn răng như thế áh. Hqua tui có thấy nhớ cậu 1 chút vì tui ăn Phở. Vì ngày trước cậu toàn mua phở cho tui ăn mà. Nhưng tui mong là ngày mai tui ko phải gặp cậu nữa. Tim tui tui biết.

Monday, February 28, 2011

2 days left



I'm running out of time.

Saturday, February 26, 2011

Lần cuối.

"Đen và Trắng", tên quán cũng dứt khoát như: "yêu hay không yêu". Chúng tôi ngồi đó, à không anh với tôi ngồi đó, vai kề vai, cùng nhìn về một huớng. Tôi không nói một lời.
Tôi không thích nói dối.

....

Tôi muốn dứt khoát mối tình này dù tôi còn yêu nhiều lắm.
Thế rồi chỉ vì một cái nắm tay thật chặt với vỏn vẹn ba chữ "Anh yêu Em" anh thì thầm tối hôm đó mà lòng tôi lại xuyến xao...
Bao nhiêu công sức kìm nén tình cảm, công sức vùi anh sâu 3 tấc trong tim sụp đổ chỉ trong một khoảnh khắc.
Để đổi lại đuợc gì?
Àh, để giờ đây tôi ngồi đây. Chênh vênh.
Một trái tim tan vỡ. Một bàn tay cô đơn. Những cái nhìn hụt hẫng...
Hụt hẫng vì ba từ "Em yêu Anh" giờ đây chỉ như một lời nói gió thoảng, không trọng luợng, không ý nghĩa.
Một tình yêu thật đẹp. Đã chết.
Đêm nay tôi tự bảo tôi, không thù hận, không buồn bã.
Rồi tôi sẽ lại yêu, mãnh liệt như lần đầu đó...

Sunday, February 6, 2011




I wish my boyfriend would run after me if Im running away from him.

I wish my boyfriend would think for my pride and be the one that makes the first move.

I wish my boyfriend would come to my house without any notice, just to say hello to me.

I wish my boyfriend would pick me up for a date and drive me home, not the other way around.

I wish my boyfriend could know about what I am wishing for.

And if it works out, some day I will treat my husband better than a King.