Tonight I sat on the edge of the bathtub in my apartment, thinking an endless thought to the sound of water drops.
Phuong Thanh is singing "Thuong Mot Nguoi" , the melodious of the indescribable sounds of losses and passages move through me like their mine to feel sorry about.
I closed my eyes and let the music free my soul...
Thương ai về ngõ tối
Bao nhiêu lá rơi rơi
Thương ai cười không nói
ngập ngừng lá hôn vai
.
.
.
Bàn chân âm thầm nói
Lặng nghe gió đêm nay
Ngại ai vuốt đôi vai
Bờ vai như giấy mới
Sợ nghiêng hết tình tôiI need you.
No comments:
Post a Comment